Vĩnh An hầu hít sâu một hơi, sốt ruột tới mức mặt mày đỏ lựng, cao giọng biện minh cho mình: “Nói nhăng nói cuội! Nói nhăng nói cuội, ta đi ngay ngồi thẳng, ta là người trong sạch!”
Di Hòa Quận chúa liếc ông, cất giọng chế nhạo: “Chàng trong sạch? Sao ta thấy lá thư này có nói thế đâu.” Bà vẫn chưa nguôi giận, nhìn nét mặt không thể đoán được bà có tin hay không.
Vĩnh An hầu cảm thấy gần đây mình đúng là xui xẻo hết sức!
Sau khi ông về hưu mỗi ngày đều ru rú trong nhà làm thơ, đến cửa còn chưa bước ra, chẳng biết là đắc tội với ai mà mấy lá thư này, lá sau càng quá đáng hơn lá trước.
Xung quanh còn người hầu kẻ hạ, Di Hòa Quận chúa không thích bị người khác chế giễu, bà nói xong lập tức cầm lá thư đi vào trong viện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây