Hắn ta biết mà, Trần Kiểu đi ăn dưa còn không quên lôi hắn ta theo, chắc chắn chẳng tốt lành gì!
Từ nhỏ Vương Thời Cảnh đã tập võ, luyện võ nhiều nên cũng đã luyện được con mắt tinh tường, nhìn là biết ai xỉu thật, ai giả vờ. Hơi thở của tên Trần Du Lễ này rất ổn định, vừa nhìn là biết không có bệnh tật gì.
Trần Kiểu ló đầu ra, nói: “Ngươi đừng nhìn ta. Bây giờ Trần Du Lễ còn chưa hoàn toàn tỉnh lại, Thời Cảnh đệ cần phải nỗ lực chữa trị! Ngươi thử véo nhân trung xem thế nào!”
Lúc nói xong câu cuối, rõ ràng là Trần Kiểu cảm thấy rất hưng phấn.
Dưới sự thúc giục của Trần Kiểu, Vương Thời Cảnh rơi vào cảnh không trâu bắt chó đi cày, hắn ta ngồi xổm xuống, đưa tay ấn mạnh vào nhân trung Trần Du Lễ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây