Khí thế vừa bùng lên lập tức bị đánh tan, Vĩnh An hầu học theo Trần Kiểu và lão hầu gia ôm đầu ngồi xổm xuống:... Con còn thấy hơi chóng mặt.
Trần Kiểu cũng ấm ức lắm, nói: “Vậy con còn có thể làm gì bây giờ? Với tình hình lúc đó, Thái tử thổ lộ rồi bị con từ chối, sau đó hắn nói là hắn hiểu lầm, bảo con đi đi. Nếu hôm đó con dám bước chân ra khỏi phòng, đoán chừng chưa tới một tháng sau con đã bị đảng Thái tử diệt khẩu rồi.”
Lão hầu gia chán chường không có chút tinh thần, rụt cổ, nói: “Đúng, đúng là vậy đó.”
Trần Kiểu thấy cạn lời: “Tổ phụ à, người đừng nói lắp nữa được không.”
Tốt xấu gì năm đó tổ phụ nàng cũng là đại tướng quân theo Cao Tổ chinh chiến sa trường, liếm máu trên lưỡi gươm, có nguy hiểm nào mà ông cụ chưa từng đối mắt kia chứ. Tuy rằng chuyện giữa nàng và Thái tử đúng là hơi lố quá thật, nhưng cũng đâu tới mức khiến ông cụ hãi hùng khiếp vía tới mức nói cà lăm đâu chứ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây