Khi Trần Kiểu vào, Thái Tử điện hạ chỉ liếc nhìn nàng một cái rồi thôi, không hề có ý dừng cuộc trò chuyện. Ngược lại, hắn còn vẫy tay với nàng, ra hiệu cho thiếu niên đến bên cạnh mình.
Châu thị lang thấy vậy, trong lòng không khỏi kinh ngạc, thầm nghĩ quả thật tin đồn không sai, Thái Tử rất coi trọng Trần thế tử. Khi hắn ta rời kinh thành, Trần thế tử vừa mới gia nhập đảng Thái Tử, vậy mà thoáng chốc đã trở thành tâm phúc của điện hạ.
Nhưng Châu thị lang cũng không bận tâm nhiều. Lần này hắn ta trị thủy trở về kinh thành, có công lao không thể phủ nhận, địa vị trong lòng Thái Tử chỉ có tăng chứ không giảm, tương lai sẽ rộng mở, nên Trần Kiểu như thế nào cũng chẳng ảnh hưởng đến hắn ta.
Châu thị lang bình thản bàn luận chuyện triều chính với Thái Tử. Hắn ta vừa trở về Trường An, Thái Tử điện hạ cho phép hắn ta ở nhà nghỉ ngơi một thời gian. Sau khi trao đổi xong chuyện chính sự, hai người tiếp tục ôn lại vài chuyện cũ, trong khoảnh khắc ấy, tình cảm giữa quân thần thực sự hòa hợp, thân tình hết mực.
Trần Kiểu đứng bên cạnh nghe một hồi, thỉnh thoảng chen vào vài câu vừa đúng chỗ khiến không khí càng thêm hòa hợp. Nàng không có ý định để giọng khách át giọng chủ, để lại vị trí nhân vật chính trong cuộc nói chuyện lần này cho Châu thị lang, hắn ta có công trị thủy, lần này hồi kinh để nhận thưởng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây