Sau Khi Làm Đàn Em Của Thái Tử Hắn Liền Bị Ta Bẻ Cong

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Trên thực tế, khi thấy bộ dáng hiên ngang lẫm liệt của Trần Kiểu, hắn cũng xém cười thành tiếng. Tiếc là nét mặt mấy thuộc hạ khác thật sự quá khó coi, là một cấp trên hiểu lý lẽ, hắn chỉ có thể cố đè khóe môi đang cong lên xuống, làm bộ không biết gì về cuộc tranh đấu gay gắt này.

Bởi vì Trần Kiểu không biết xấu hổ, nên những người khác cũng cúi đầu chào thua nàng, Châu thị lang lại phải cố nén giận.

Vì thế trong lần thứ hai gặp mặt Thái tử, Trần Kiểu dựa tinh thần kiên trì không ngừng của mình, lấy giỏi luồn lách bù thông minh, hăng hái nỗ lực tiến liên, thành công giúp mình tranh thủ được vị trí gần Thái tử nhất.

Mọi người đều biết vị trí bên cạnh lãnh đạo chính là biểu hiện cho địa vị trong lòng lãnh đạo, nếu nàng đứng đó rồi, cái ngày trở thành tâm phúc bên cạnh Thái tử còn xa sao?

Mà quan trọng nhất chính là nàng kề cận Thái tử, đám người này lo bọn họ không một ai da mặt dày bằng nàng, không một ai đủ sức chiến lại nàng!

Kiếp lăn lộn chốn quan trường, tương lai không thể đo đếm!

Tạ Tiên Khanh liếc mắt nhìn Trần Kiểu, sau khi nhận thấy cảm xúc của nàng, âm thầm nhướng mày.

Bàn chuyện chính sự xong, mọi người nhanh nhẹn cáo lui, Thái tử lại gọi riêng Trần Kiểu ở lại: “Sắc trời đã tối, Trần thế tử ở lại dùng cơm.”

Trần Kiểu mới vừa gia nhập đoàn thể, nếu xét về thân phận địa vị thì không thấp, Thái tử rất coi trọng tất cả thành viên trong đoàn thể mình, đương nhiên muốn đích thân tìm hiểu rõ ràng về đối phương. Cái này thì tương đương với lãnh đạo lén khảo sát riêng. Lần đầu tiên gặp mặt sẽ không phù hợp để nói chuyện lắm, cho nên chuyện này mới kéo dài đến hôm nay.

Trần Kiểu cũng nghĩ đến chuyện này, lập tức đồng ý, nói: “Thái tử không chê, đương nhiên thần nguyện ý.”

Người hầu nối nhau ra vào liên tiếp, bên bàn lục tục xuất hiện những món ngon trân quý, tuy nhìn thì rất bình thường nhưng mỗi một món ăn đều có ý nghĩa riêng. Ví vụ như đĩa cá lư hấp kia, ước chừng là cá được Giang Nam ra roi thúc ngựa tiến cống đến, cá lư sông Tùng nổi danh từ xưa đến giờ, đến hiện tại đã tuyệt tích.

Trần Kiểu thân là Thế tử Hầu phủ, ăn mặc ở vô cùng tinh tế, nhưng so với Thái tử lại không tài nào sánh kịp, ít nhất là món cá Lư hiếm có khó tìm này.

Quân tử tôn trọng lúc ăn và ngủ không nói chuyện, ở nhà Trần Kiểu không có quy định này, nhưng bữa cơm hôm nay nàng không có bất kỳ hành động khác thường nào, tuân thủ quy tắc nghiêm ngặt.

Chờ hai người đều đặt đũa xuống, Thái tử nhận lấy khăn nóng người hầu dâng lên, vừa tùy ý lau đầu ngón tay, vừa thờ ơ hỏi: “Nghe nói Trần thế tử còn đang học ở Quốc Tử Giám?”

Thật ra thông tin về Trần Kiểu đã xuất hiện trên án thư của Tạ Tiên Khanh từ mấy ngày trước, hắn đã đọc qua một lần, nhưng trình tự thì vẫn phải tuân theo.

Hai người ngồi chung bàn ăn, Thái tử vẫn mang tư thái quý công tử nhẹ nhàng, điềm đạm, nhưng khí thế lại khiến nàng không dám coi thường.

Trần Kiểu cũng xuất thân là Thế tử hầu phủ quyền quý, bên ngoài nổi tiếng là công tử kiêu ngạo ăn chơi trác táng. Giờ phút này, trước mặt Thái tử nàng lại cực kỳ tuân theo quy củ, không dám làm bậy.

Nói thừa, đây chính là ông chủ trực tiếp của nàng đấy!

Không chỉ có quyền quyết định tiền lương, chức vị, và địa vị trong đội của nàng mà nếu lỡ lời làm phật ý là vị này có thể xét nhà diệt tộc nàng luôn!

Trần Kiểu rất là cẩn thận, nở nụ cười thẹn thùng: “Thần đã đến dự học ở Quốc Tử Giám được hai năm.”

Tạ Tiên Khanh nhướng mày, thầm thấy buồn cười.

Mới gần đây hắn đã tận mắt chứng kiến Trần Kiểu chỉ dùng dăm ba câu mà đã chọc cho mấy vị đại nhân kia tức đến phồng mang trợn má, không ngờ rằng đối phương lại còn có một mặt cẩn thận, dè dặt như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)