Khi làm những việc này, Trần Kiểu luôn giữ hình tượng của một người huynh trưởng, mọi món quà đều được Di Hòa quận chúa phân phát để tránh lời ra tiếng vào hoặc khiến biểu muội hiểu lầm.
Cho đến một ngày, Trần Kiểu nhận được đáp lễ từ biểu muội, đó là một chiếc khăn tay do chính đối phương thêu.
Lúc đó Trần Kiểu cảm thấy không ổn, nghĩ rằng đối phương tuổi còn nhỏ, không biết những vật riêng tư của nữ nhi không thể tùy tiện tặng người khác. Nàng còn cố ý nhắc nhở biểu muội về hậu quả của chuyện này, ví dụ như chuyện một tiểu thư nhà ai đó làm mất khăn tay, bị người khác nhặt được và thêu dệt thành tin đồn, dẫn đến bao nhiêu rắc rối...
Đây là lần đầu tiên Trần Kiểu làm ca ca, chưa có nhiều kinh nghiệm, chỉ biết chân thành nói: “Dù muội mới đến Trường An không lâu, nhưng ta luôn coi muội như muội muội ruột. Hôm nay ta nói những lời này cũng là vì muốn tốt cho muội, hy vọng muội đừng trách ta.”
Sắc mặt lúc đó của Quan biểu muội rất khó coi, giật lấy chiếc khăn rồi dậm chân bỏ chạy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây