Tạ Tiên Khanh hiểu ra, rồi đột nhiên nói: “Ngươi và Vương Thời Cảnh thân thiết ghê nhỉ.”
Trong một tháng, hai người họ đi chung với nhau đã hơn mười bốn ngày. Không chỉ ở Quốc Tử Giám mà ngay cả tan học rồi, họ vẫn hay dính lấy nhau.
Trần Kiểu ngẩn ra, Tạ Tiên Khanh nở một nụ cười không rõ ý: “Tiên sinh kể chuyện đó kể chuyện hay đến vậy sao? Tại sao ta chưa thấy Trần Thế tử mời ta cùng thưởng thức?”
Trần Kiểu hiểu ý, ngập ngừng hỏi: “Ý Điện hạ là, ngày mai hai chúng ta cùng đi hả?”
Tạ Tiên Khanh rõ ràng là có ý này, nhưng đạt được điều mình muốn rồi lại tỏ vẻ kiềm chế: “Ngươi đã hẹn trước với Thời Cảnh rồi mà, nếu giờ hủy hẹn e là hắn ta sẽ không vui.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây