Đầu ngón tay hai người giao nhau, mười ngón tay đan xen. Khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần nhau, động tác của Thái tử tuy nhẹ nhàng nhưng vẫn không thiếu phần mạnh mẽ, Trần Kiểu chỉ có thể đi theo phía sau hắn, nhắm mắt theo đuôi đi ra bên ngoài.
Cảm giác lần này hoàn toàn khác với lần trước Thái tử nắm cổ tay nàng, Trần Kiểu cảm thấy lòng bàn tay nóng lên.
Tạ Tiên Khanh quay đầu lại nhìn nàng một cái, thấy ánh mắt mờ mịt không hiểu của nàng, hắn bất lực nói: “Chỉ là dùng bữa thôi mà, Trần thế tử sợ cái gì?”
Trần Kiểu vẫn còn nhớ bữa cơm phong ba nàng ăn cùng Thái tử cách đây không lâu, lập tức từ chối ngay: “Không cần không cần, thần không đói bụng.”
Tục ngữ nói “ăn no ấm cật, dậm dật chuyện kia”, Trần Kiểu thật lòng lo lắng lát nữa ăn uống no nê, Thái tử bắt đầu nổi lên vài ý đồ không trong sáng với nàng, rồi thuận tiện bắt nàng ở lại phủ thì phải làm sao đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây