Thì ra lời thề son sắt “thứ mình yêu thích, không thể tùy tiện vứt bỏ” lúc ấy cũng chỉ là một lời nói suông, chỉ hơn một tháng ngắn ngủi, thứ mình yêu thích đã bị nàng tránh còn không kịp.
Điều này khiến cho sự rung động của hắn biến thành trò cười.
Một thứ gì đó bị ném mạnh lên bàn, phát ra tiếng vang khẽ. Hình như là túi tiền, cũng hình như là một trái tim chân thành, tất cả đều rơi tan tành.
Trương công công tận mắt nhìn thấy Thái tử thẳng tay ném túi tiền mình từng quý trọng đi, ông ta cúi đầu không dám nói lời nào, chỉ hận không có thuật ẩn thân để làm mình biến mất khỏi tầm mắt Thái tử.
Suy nghĩ trong lòng Trương công công ra sao không ai biết cả, mà Tạ Tiên Khanh cũng không chú ý tới ông ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây