Nàng không khỏi thất vọng, nhưng nét mặt vẫn không mảy may thay đổi, giả vờ ngạc nhiên, nói: “Không thể nào? Biết đâu chừng Vương thượng thư không hiểu rõ nội tình, dù Điện hạ công vụ bồn bề, nhưng lén đọc giải sầu chưa chắc là không thể!”
Giọng điệu Trần Kiểu đầy tò mò, khiến Vương thượng thư không khỏi nảy sinh cảm giác đắc ý.
Mọi người đều cho rằng Trần thế tử được Điện hạ trọng dụng, là tâm phúc của Điện hạ. Nhưng người thật sự hiểu biết Điện hạ chẳng phải chỉ có phủ Hữu Tướng bọn họ thôi sao.
Vương thượng thư dương dương tự đắc, cười nói: “Không phải vậy, Trần thế tử nói vậy là sai rồi. Ta thân là cữu cữu của Thái tử, từ khi Điện hạ còn nhỏ ta đã theo bên cạnh ngài. Điện hạ trước nay luôn nghiêm khắc với bản thân, ta dám đảm bảo trong thư phòng ngài ấy không có một cuốn sách giải trí nào!”
Trần Kiểu bừng tỉnh, cảm thán: “Điện hạ thật lợi hại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây