Tạ Bách Đình từ trong lòng lấy ra một lọ thuốc mỡ đặt lên bàn, thong thả ung dung nhìn Vương gia nói:
“Chỉ là một vết thương nhỏ ở mu bàn tay, đã mấy ngày rồi mà vẫn chưa khỏi, khả năng hồi phục kém như vậy, vết thương lần trước bị mẫu phi dùng kim thêu đâm có khỏi hẳn chưa? Tuy vết thương không lớn, nhưng kéo dài cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng, con tìm thái y đến xem cho người.”
Tạ Bách Đình hiếm khi quan tâm Vương gia một lần, thành công khiến mặt Vương gia đen như đáy nồi.
Sau đó liền phụ tử tương tàn, Vương gia nói: “Còn không mau đi canh cổng thành.”
“Con xin nghỉ rồi, hôm nay không cần đi.” Tạ Bách Đình đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây