An vương gia thay bộ cẩm bào đi ra ăn cơm, không thấy con trai, lại thấy An vương phi cười toe toét, ông nói: “Vui vẻ như vậy?”
An vương phi cười nói: “Người bảo Tín nhi đi canh cổng thành thật sự không sai.”
An vương gia nhướng mày.
Chuyện ông bảo con trai đi canh cổng thành là quyết định nhất thời, không bàn bạc với bà ấy, bà ấy không nỡ để con trai chịu khổ còn giận dỗi với ông, hôm qua con trai trở về, bà ấy còn đau lòng không thôi, hôm nay lại cảm thấy ông làm đúng sao? Thái độ thay đổi quá nhanh.
An vương gia càng tò mò hơn, chỉ nghe An vương phi cười nói: “Canh cổng thành một tháng, con trai người sẽ cầu xin ta cưới vợ cho nó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây