Tô Đường bị hôn đến thần trí mê ly, nhân lúc Tạ Bách Đình buông tha nàng, nàng cầu xin: “Đợi tối đi...”
“Trời tối quá chậm.” Giọng Tạ Bách Đình khàn khàn nói.
Hắn vuốt ve vầng trán trơn bóng của Tô Đường, nhẹ nhàng mổ: “Nàng nợ ta bốn tháng, phải trả cả gốc lẫn lãi cho ta, buổi tối không có thời gian, chỉ có thể ban ngày.”
Tô Đường nói: “Ta, ta làm sao lại nợ chàng bốn tháng? Không có chuyện đó!”
Tạ Bách Đình nói: “Chúng ta thành thân là phải động phòng, trì hoãn bốn tháng, chẳng lẽ không nên bồi thường cho ta sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây