Tô Bắc nhìn Tô Đường nói: “Tỷ, tỷ đưa cho ta một chút tiền lẻ trong số tiền mà con dế tỷ tặng ta thắng được đi.”
Ánh mắt cầu xin đó, Hứa thị không nỡ nhìn: “Con lại không ra ngoài được, có tiền cũng vô dụng.”
Vô dụng chỉ là tạm thời.
Hắn không thể đợi đến lúc ra ngoài được, mà trên người lại không có tiền, là người từng có thể tùy ý ra vào phủ, ra ngoài đường nhưng cái gì cũng không mua được, nỗi đau khổ đó ai hiểu được?
“Nam nhân không có tiền, thì không ngẩng cao đầu được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây