Người để thế tử Trung Dũng hầu đội mưa đến biên quan là bọn họ, nếu để thế tử Trung Dũng hầu biết bọn họ dọc đường du sơn ngoạn thủy làm chậm trễ thời gian hồi kinh, khiến hoàng thượng tịch biên gia sản Trung Dũng hầu phủ, người nhà bị bắt vào ngục, dù sau khi chân tướng rõ ràng, triều đình sẽ thả người, đồ vật bị tịch biên sẽ trả lại toàn bộ, nhưng lòng người đã lạnh thì không dễ dàng sưởi ấm lại.
Chuyện do bọn họ gây ra, hơn nữa đây là chuyện tốt, không thể để cuối cùng chuyện tốt biến thành chuyện xấu, chỉ có thể từ bỏ kế hoạch, hồi kinh trước.
Biết Tô Đường thích du sơn ngoạn thủy, Tạ Bách Đình cắn lên cổ Tô Đường nói: “Lần này ấm ức nàng rồi, sau này ta sẽ cùng nàng du ngoạn khắp triều đình ta.”
Tô Đường cũng không phải người không hiểu chuyện, Tạ Bách Đình lấy đại cục làm trọng, nàng sẽ không tùy hứng phản đối, nàng gật đầu.
Vừa quyết định xong, Trần Thanh cưỡi ngựa đến, nói: “Gia, vị Giang đại công tử kia là trạng nguyên kỳ thi hương Ung Châu phủ, rất có văn tài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây