Tô Đường tự nhận y thuật của mình không ai sánh bằng ở Đại Ninh, nhưng bệnh mất trí nhớ, nàng thật sự không chữa được, giống như vị đại phu trước đó đã nói, căn bệnh này cần kích thích, kích thích hắn nhớ lại ký ức trước đây, chuyện này đại phu không giúp được.
Tô Đường hiến kế: “Ngươi có thể gả cho hắn, cùng hắn xuống núi.”
Ánh mắt Lý Tễ Nguyệt ảm đạm: “Hắn không chịu mang ta đi cùng.”
Nếu hắn chịu thì đã không có nhiều chuyện như vậy, nam nhân không chịu mang nàng ấy đi, nàng ấy dù sao cũng không thể mặt dày mày dạn đi theo.
Lúc này, bên ngoài có một nha hoàn chạy vào nói: “Nhị tiểu thư, đại thiếu gia đã về rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây