Lý Tễ Nguyệt không có nhiều bạn bè, khó khăn lắm mới gặp được một cô nương không sợ nàng, nàng vui mừng hơn ai hết, lập tức mời Tô Đường ngồi, bảo nha hoàn Thái Lam rót trà cho Tô Đường.
Vừa uống trà vừa trò chuyện, nói chuyện rất vui vẻ, có cảm giác như hận gặp nhau quá muộn.
Cả hai đều là người thẳng thắn, Tô Đường liền không vòng vo tam quốc nữa, nói: “Ta thấy nơi này là một sơn trang, tại sao các ngươi lại làm sơn tặc?”
Lý Tễ Nguyệt phì cười, nói: “Chúng ta không phải làm sơn tặc, chúng ta là sơn tặc rửa tay gác kiếm.”
Tô Đường: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây