Cách đó không xa, Gia Nam quận chúa và tỳ nữ đang lén nhìn, chỉ đợi Tô Đường và Bán Hạ nhặt ngọc bội lên cất vào người, sau đó tìm cơ hội bắt quả tang bọn họ, nhặt được của rơi trả lại người mất là đức tính tốt, nhưng nhặt được đồ mà không trả thì sẽ bị người ta khinh thường.
Miếng ngọc bội đẹp như vậy, không tin đại thiếu phu nhân Tạ gia sẽ không động lòng, nàng ta muốn nàng thân bại danh liệt, bị người đời khinh bỉ!
Gia Nam quận chúa kiên nhẫn chờ đợi, nhưng Tô Đường và Bán Hạ vẫn không cúi người xuống, tỳ nữ liếc mắt nhìn thấy ngọc bội bị vỡ, sắc mặt tái nhợt, nói:
“Đại thiếu phu nhân Tạ gia dẫm nát ngọc bội của quận chúa rồi...”
Sắc mặt Gia Nam quận chúa lập tức tái mét, nàng ta không nhịn được nữa, bước đến bên cạnh ngọc bội, Gia Nam quận chúa đẩy Tô Đường ra, liền thấy miếng ngọc bội hình con bướm vỡ thành năm sáu mảnh trên mặt đất bằng đá xanh, khuôn mặt xinh đẹp như hoa đào mùa xuân của Gia Nam quận chúa méo mó, hét lớn với Tô Đường:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây