Biết phản kháng cũng vô ích, Tô Đường cũng không thèm giãy giụa, lần này là đi mừng thọ, Tạ Bách Đình không dám làm loạn quần áo trang sức của nàng, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn ôm, đi được nửa đường, Tô Đường muốn vén rèm xe lên xem phố xá nhộn nhịp, hắn mới buông Tô Đường ra.
Tô Đường ngồi sang một bên, vén rèm xe lên nhìn ra ngoài, xem người qua kẻ lại trên đường, tiếng rao hàng rộn ràng.
Tạ Bách Đình thấy vậy liền cười nói: “Sau khi mừng thọ xong, ta cùng nàng dạo phố một lát.”
Tô Đường vội vàng gật đầu.
Xe ngựa lại đi thêm một khắc nữa, thì đến con phố có Ứng Quốc Công phủ, tuy vị trí của Ứng Quốc Công phủ không bằng Tĩnh Nam vương phủ, nhưng phủ đệ rất lớn, chiếm hẳn nửa con phố, mãi vẫn chưa thấy cổng chính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây