Tạ Bách Đình đắp chăn xong, thấy Tô Đường mỏng manh dựa vào mép giường, hắn nhíu mày: “Nàng định cứ ngồi như vậy đến sáng sao?”
Nàng tất nhiên là không muốn rồi, nhưng nàng cũng không muốn ngủ cùng hắn.
Vừa nghĩ như vậy, đã bị Tạ Bách Đình nắm lấy tay, nhẹ nhàng kéo một cái, người đã bị hắn ôm vào lòng, Tô Đường đỏ mặt tía tai, giãy giụa muốn đứng dậy, Tạ Bách Đình nói:
“Cứ ngủ như vậy đi, ta sẽ không chạm vào nàng.”
Tô Đường thật sự không động đậy nữa, nàng không nhìn thấy mặt Tạ Bách Đình, tự nhiên cũng không nhìn thấy nụ cười vui vẻ trong mắt Tạ Bách Đình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây