Nghĩ đến đây, Tạ Bách Đình lại cảm thấy mất hứng, quà xin được thì còn bao nhiêu thành ý.
Tô Đường cứ nhìn Tạ Bách Đình như vậy, tư thế này, nàng cũng không thể nhìn chỗ khác, thấy đôi mắt sáng như sao trời của Tạ Bách Đình tối dần, nhuốm vài phần thất vọng, Tô Đường chưa từng thấy Tạ Bách Đình như vậy, trong lòng vô cớ nghẹn lại, nàng đẩy Tạ Bách Đình nói:
“Sinh thần của huynh, ta nhất định sẽ tặng quà cho huynh.”
Tạ Bách Đình nhìn nàng, Tô Đường lại bổ sung một câu: “Bảo đảm huynh hài lòng.”
Lời còn chưa dứt, bên kia liền vang lên tiếng kêu thảm thiết “A.” Tô Đường quay đầu lại liền thấy Bán Hạ từ cửa ngã vào, ngã sóng soài trên đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây