Thẩm Hi xấu hổ đỏ bừng mặt, đẩy Vân Trì: “Không còn sớm nữa, nên lên đường thôi...”
Quả thực nên đi rồi.
Vân Trì huýt sáo, ngựa liền chạy tới.
Lại quấn quýt thêm một lát, Vân Trì xoay người lên ngựa.
Hai người nhìn nhau, ánh mắt dây dưa, khó rời khó bỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây