Thẩm Hi khoác áo choàng nói: “Ngươi ngủ đi, ta không buồn ngủ.”
Lục Liễu khó khăn mở mí mắt, thấy cô nương nhà mình đang làm đồ thêu thùa, Lục Liễu cũng không biết nói gì hơn. Nàng biết cô nương nhà mình thích Tần công tử, nhưng đi dạo cả đêm, mệt đến mức tắm rửa cũng suýt ngủ quên, còn phải làm hà bao cho Tần công tử, đây phải thích đến mức nào chứ.
Chủ tử không buồn ngủ, làm nha hoàn đương nhiên không thể ngủ, Lục Liễu cũng bò dậy khỏi giường, đốt một ngọn nến đặt lên sạp nhỏ, sau đó ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hi.
Đêm, lặng lẽ trôi qua.
Lục Liễu liên tục ngủ gà ngủ gật, không biết đã giật mình tỉnh giấc bao nhiêu lần. Nàng nghiêng đầu nhìn, thấy một ngọn nến đã sắp cháy hết, nàng nói: “Cô nương, người ngủ sớm đi, hà bao mai thêu tiếp cũng không muộn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây