Tô Đường bước nhanh tới, nói: “Viễn Nhi, dừng tay!”
Lúc này Tạ Lâm Viễn mới dừng tay, hậm hực đứng dậy, Phùng Uyển đỡ nhi tử đang nằm trên mặt đất nhe răng trợn mắt dậy, nói: “Các ngươi đánh nhau sao?”
Vân Lễ lắc đầu: “Mẫu thân, con không sao.”
Tô Đường nhìn về phía Tạ Lâm Viễn: “Chẳng phải các ngươi chơi rất tốt sao, sao lại có thể đánh nhau?”
Tạ Lâm Viễn khoanh tay trước ngực, hất khuôn mặt giống hệt phụ thân hắn sang một bên: “Sau này sẽ không chơi với hắn nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây