Không dám vắt nhiều, chỉ vắt bảy tám giọt, Tô Đường liền ném thuốc cùng khăn tay đi.
Bán Hạ nói: “Hắn sẽ không chết chứ?”
Tô Đường nói: “Chết thì sẽ không, chỉ là độc hắn trúng không tính là khó giải, chỉ là di chứng tương đối lớn, nếu không thể kịp thời áp chế độc tính, cho dù cuối cùng giải độc, nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm mười năm.”
“Gặp ta, coi như hắn có phúc.”
Bán Hạ nhìn chằm chằm nam tử hồi lâu, nói: “Trán hắn và cô nương giống nhau như đúc, chẳng lẽ cũng là Phục Hi cốt sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây