Tình huống của Phục Linh tốt hơn Trần Thanh một chút, Trần Thuật kịp thời thu tay lại khi định ném Phục Linh, nhưng Phục Linh bị nhấc lên không trung cũng bị dọa cho mất nửa cái mạng.
Trần Thanh và Trần Thuật tự biết mình phạm lỗi, không ngừng xin lỗi Bán Hạ và Phục Linh, nhưng Bán Hạ và Phục Linh tha thứ cho bọn họ còn chưa đủ, bọn họ là đại nha hoàn bên cạnh Tô Đường, hôm qua mới xuất giá, đã bị thương, bị kinh sợ, Tô Đường nhất định sẽ tức giận.
Hai ám vệ thức thời mỗi người ôm một cái ván giặt đồ, quỳ trong sân nhận lỗi.
Tô Đường biết bọn họ không cố ý, thái độ nhận lỗi của bọn họ cũng thành khẩn, nhưng nàng vừa nghĩ đến đôi mắt đỏ hoe vì khóc của Bán Hạ, vẻ mặt trắng bệch vì sợ hãi của Phục Linh, liền cảm thấy không cho bọn họ nếm đủ đau khổ, khó đảm bảo sẽ không có lần sau, hai người quỳ nửa canh giờ, Bán Hạ và Phục Linh không đành lòng, giúp đỡ nói tốt, Tô Đường không để ý đến bọn họ.
Quỳ đến giữa trưa, Ninh ma ma đặc biệt từ Thiên Hương viện đến nói giúp bọn họ, còn có Hứa ma ma cũng ra sức nói giúp: “Bọn họ quen sống một mình, đột nhiên bên gối có thêm một người, không quen cũng là chuyện thường tình, Thế tử phi nể tình bọn họ là lần đầu phạm lỗi mà tha cho bọn họ lần này đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây