Phù Phong Vương lập tức hạ lệnh cho người thả những tù binh kia về Đông Ung, để phòng ngừa vạn nhất, phàm là tướng sĩ Ninh triều có tiếp xúc với tù binh đều được bố trí ở góc quân doanh, tạm dừng huấn luyện.
Lại nói Tạ Bách Đình đi rồi, Tô Đường liền trở về doanh trướng, nàng không đi xác nhận những tù binh kia có phải thật sự bị ôn dịch hay không, nàng đang nghĩ Đông Ung có phải không muốn thả đại ca nàng, cố ý đưa người bị ôn dịch đến quân doanh Ninh triều của bọn họ, một khi ôn dịch lan tràn trong quân doanh, nàng chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Trong quân doanh khó tránh khỏi có mật thám của Đông Ung, trộm đơn thuốc không dễ, nhưng thừa dịp uống thuốc để lại chút nước thuốc lại quá dễ dàng, đại phu cao minh một chút là có thể ngửi ra trong nước thuốc có những dược liệu nào, không cần đơn thuốc, Đông Ung còn có thể thả đại ca nàng sao?
Đạm Bá Hầu lòng dạ độc ác, bên cạnh còn có Tống quốc công xảo trá như cáo, đây giống như là chuyện Đạm Bá Hầu có thể làm ra, chỉ là xét về thời gian, hôm nay tù binh bị bắt càng giống như là trùng hợp.
Ám vệ Trần Minh sợ nàng lo lắng, nguy cơ của đại ca tạm thời được giải trừ, liền lập tức phi cáp truyền thư cho Tạ Bách Đình và nàng biết, cho dù tốc độ của nhị hoàng tử và Độc Cô Ấp có nhanh hơn một chút, nhiều nhất cũng chỉ nhanh hơn nửa ngày, nhưng trận chiến này đã đánh gần hai ngày, tướng sĩ trong quân doanh bị ôn dịch, nôn mửa tiêu chảy chắc chắn không thể giấu được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây