Có thể ra khỏi phủ chơi, Tô Đường rất vui vẻ, nhưng chép kinh Phật thì nàng không vui nổi, còn chưa chép đã cảm thấy cổ tay đau rồi.
Nàng gật đầu, sau đó cùng Tạ Bách Đình lui xuống.
Nhìn theo bọn họ rời đi, Nam Khang Quận chúa nắm chặt tay trong tay áo, không ai chú ý tới ánh mắt bà ta âm u, giống như một con rắn độc, muốn quấn chết hai người đang đi xa kia.
Lúc này, một nha hoàn từ bên cạnh đi tới, nhỏ giọng bẩm báo: “Quận chúa, Triệu Vương phi đến, cùng đến còn có Gia Nam Quận chúa và biểu thiếu gia...”
Nói về Tô Đường, ra khỏi Tùng Hạc Đường, nàng nhìn Tạ Bách Đình, cười hỏi: “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây