Nhìn theo bóng lưng thế tử Trung Dũng Hầu đi xa, ánh mắt Tô Đường rơi vào bức thư trong tay, nàng có tất cả ký ức của nguyên chủ, thế tử Trung Dũng Hầu vừa nhắc đến đại tiểu thư Du gia, dung mạo và giọng nói của Du Bảo Nhi liền hiện lên trong đầu nàng, bạn tốt của nguyên chủ, tự nhiên cũng là bạn tốt của nàng.
Không biết trên thư viết gì, trở về Tĩnh Mặc Hiên, Tô Đường liền mở thư ra.
Đầu thư là chúc mừng nàng thành thân, sau đó chúc mừng nàng nhận tổ quy tông, tiếp theo là trách móc nàng, lúc trước vội vàng vào kinh, Tô Đường không nói cho Phùng Uyển, cũng không nói cho Du Bảo Nhi, đột nhiên không tìm thấy người đâu nữa.
Nếu không phải Phùng Uyển nói cho nàng ấy biết, nàng ấy cũng không biết Tô Đường đã vào kinh, dù sao cũng là khuê mật nhiều năm, ngay cả một bức thư cũng không viết, nếu không phải Phùng Uyển nói nàng vẫn giống như trước, Du Bảo Nhi cũng không dám viết thư cho nàng.
Chuyện này là Tô Đường sai, nàng biết Phùng Uyển và Du Bảo Nhi là bạn tốt nhất của nguyên chủ, nhưng nàng chưa từng nghĩ đến việc duy trì tình bạn này, ký ức của nguyên chủ, trừ khi cần thiết, Tô Đường chưa từng chủ động chạm vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây