Tô Đường lấy ra các loại thuốc giải độc mang theo nói: “Đây là thuốc giải độc ta điều chế, không nói là có thể giải bách độc, ít nhất là phần lớn các loại độc đều có thể trì hoãn thời gian phát tác.”
Vạn nhất lại bị thương, ít nhất có thể gắng gượng đến lúc tìm nàng cứu mạng.
Tô Hồng Sơn nhìn Tô Đường lục tìm bình thuốc trong bọc đồ, ông nhíu mày, còn chưa thấy vị đại phu nào ngay cả hòm thuốc cũng không có, dùng bọc đồ để đựng thuốc, cho dù là đại phu y thuật kém cỏi nhất, khi khám bệnh cũng sẽ đeo một cái hòm thuốc.
Nha hoàn sắc thuốc bưng tới, đút cho Lý thúc uống, Tô Đường ở lại nửa canh giờ, máu trên lưng Lý thúc đã cầm, độc cũng đã giải, nàng mới yên tâm, chuẩn bị rời đi.
Nàng và Tạ Bách Đình ra khỏi thư phòng, liền nhìn thấy dưới bóng cây bên kia có một cô nương đang đứng, không phải Vân Gia thì là ai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây