Ngay cả bản thân Nguyên công công cũng hơi tức đến mức hoa mắt chóng mặt, huống chi là bậc cửu ngũ chí tôn, Hạ quý phi mượn gan hùm mật gấu, cùng người khác hãm hại Thẩm hoàng hậu, vậy mà còn dám cùng Tống Quốc công cắm sừng cho Hoàng thượng, làm ô uế hậu cung, còn giết Vân tam phu nhân diệt khẩu, nếu không băm bọn họ thành trăm mảnh, khó mà nguôi giận trong lòng Hoàng thượng.
Nguyên công công lại nhìn Tô Hồng Sơn, sắc mặt Tô Hồng Sơn rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt vẫn để lộ sự tức giận của ông.
Thương thay cho lão Trấn quốc công, thương tiếc cháu gái nhỏ tuổi đã mất mẹ, đón về bên cạnh chăm sóc tận tình, kết quả lại nuôi ra một kẻ vô ơn, vậy mà cấu kết với người ngoài diệt cả nhà cữu cữu ruột mình, thật sự là vô lương tâm.
Làm sao Tô Hồng Sơn có thể không tức giận, cho dù ông đã sớm biết những việc làm của Hạ quý phi, nhưng nghe tận tai, cơn giận đó như sóng lớn gần như nhấn chìm, nuốt chửng ông.
Ông nắm chặt tay, gần như muốn bóp nát xương tay mình, ánh mắt lạnh lùng rơi vào Hạ quý phi, trong đầu hiện lên những hình ảnh ấm áp của gia đình Trấn quốc công phủ, không khí xung quanh ông dần lạnh xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây