Phục Linh nói: “Cuối cùng cũng xong rồi, thế tử phi nên ăn trưa rồi.”
Tô Đường cũng thật sự đói rồi, nhưng cần phải làm một mạch, nếu không hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều, ăn cơm muộn một chút cũng không chết đói được, việc lớn quan trọng hơn.
Tô Đường dặn dò Phục Linh: “Lát nữa ăn cơm trưa xong, ngươi đưa lọ ngọc này vào cung giao cho Nguyên công công.”
Phục Linh gật đầu ghi nhớ.
Tô Đường ra khỏi phòng thuốc, đi ngang qua thư phòng không thấy Tạ Bách Đình, về phòng cũng không thấy hắn, Tô Đường nói: “Gia đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây