Độc Cô Tuyết nắm chặt roi trong tay, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, Trần Thanh đứng sau Tô Đường, khoanh tay nhìn nàng ta.
Độc Cô Tuyết cắn răng đè nén cơn giận xuống.
Tô Đường xoay người nói với chưởng quầy Vãn Thúy các: “Bộ trang sức này ta mua.”
Nói xong, lại bổ sung một câu: “Nếu Độc Cô cô nương hối hận không cần nữa, thì đưa những trang sức này đến Tĩnh Nam vương phủ, ta lấy hết.”
Đúng là giàu có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây