Tô Tịch cười nói: “Thứ đồ chơi như mê hương, Bắc nhi đã hạ ta không dưới mười lần, ngửi lâu rồi, cũng giống như ngửi hương bình thường, ngất xỉu nửa canh giờ coi như là nể mặt hắn rồi.”
Tín An quận vương: “...”
Tô huynh giỏi như vậy, Tô tiểu đệ công lao to lớn.
Tín An quận vương xoa xoa vai phải bị đánh, nhìn Độc Cô Ấp: “Treo cao như vậy, hiệu quả của mê hương cũng không rõ ràng, vẫn nên thả thấp xuống một chút thì hơn.”
Tô Tịch ngồi xuống: “Ngươi thả đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây