Hoàng thượng rất rối rắm, con gái thông minh không cần người che chở là chuyện tốt, nhưng như vậy cũng khiến người làm phụ thân như ông không còn quan trọng nữa, thậm chí đồ ban thưởng cũng không đưa đi được, phải mang trở về trả lại cho ông, Hoàng thượng càng nghĩ càng buồn bực.
Tô Đường không biết nên khuyên Hoàng thượng như thế nào, Hoàng thượng sủng ái nàng, nàng vui mừng, nhưng những thứ đó, nàng thật sự không cần đến.
Đang vắt óc suy nghĩ xem có cách nào vẹn cả đôi đường hay không, lúc này, một công công vội vàng đi vào nói: “Hoàng thượng, không hay rồi, Tả thị lang hộ bộ trên đường áp giải đến hình bộ đã bị người ta bắn một mũi tên xuyên cổ...”
Sắc mặt Hoàng thượng lập tức sa sầm, đen như mực sắp đông cứng vào mùa đông.
Tạ Bách Đình cũng hiểu ra hành động “biết không thể làm mà vẫn làm” của Tống quốc công, không ai có thể nghi ngờ người cầu xin chính là người giết người diệt khẩu, dù sao lúc Tả thị lang hộ bộ bị giết, Tống quốc công đang cầu xin bị từ chối, còn chưa ra khỏi cửa cung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây