Tô Đường ngẩng đầu liền nhìn thấy sự sốt ruột và lo lắng trong mắt mẫu thân nàng Hứa thị, sự quan tâm lộ rõ trên mặt, tuyệt đối không phải là vẻ mặt thương hại một người yếu đuối sẽ có, mẫu thân nàng rất coi trọng đứa trẻ mồ côi phủ Quảng Đức hầu này.
Vì Tô Đường đang thất thần, Hứa thị lại hỏi một lần nữa: “Không chữa được sao?”
Tô Đường không biết nên trả lời mẫu thân nàng thế nào, vì cứu thiếu gia phủ Quảng Đức hầu, phụ thân nàng đã vào tù, kết quả bệnh của thiếu gia phủ Quảng Đức hầu lại đơn giản đến bất ngờ...
Không thể phóng đại bệnh tình, Tô Đường thành thật nói: “Bệnh của hắn ta dễ chữa, uống một thang thuốc là khỏi.”
Hứa thị tưởng mình nghe nhầm: “Chỉ cần uống một thang thuốc là được sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây