“Ặc, đúng là không cần nữa...”
Tô Đường đột nhiên bật cười, bởi vì tên nào đó chảy máu mũi.
Tạ Bách Đình chỉ cảm thấy mũi lạnh toát, hắn vội vàng đứng thẳng người, tay vừa chạm vào, đã dính mấy giọt máu, tai hắn đỏ bừng, quay lưng lại.
Không quay đầu lại, Tạ Bách Đình cũng cảm nhận được Tô Đường đang lén cười, vai run lên.
Tạ Bách Đình đi lấy khăn tay cầm máu, Tô Đường xuống khỏi giường nhỏ, hỏi: “Có cần giúp không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây