“Các ngươi muốn về quê à?” Điền thẩm có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó liền hiểu ra quyết định của Tôn Vân, Bình Thành thật sự không có gì hay ho, uống miếng nước cũng phải bỏ tiền.
Hiện tại Tưởng Thiệu lại bị liệt, gia đình ăn uống tiêu dùng đều là vấn đề lớn.
“Về quê cũng phải, ít nhất ở quê có phụ mẫu và huynh đệ của Tưởng Thiệu có thể giúp đỡ một chút.”
Tôn Vân mỉm cười đáp lại: “Thẩm, người về nhà đi ngủ đi. Ta còn phải ra ngoài mua chút đồ.”
“Vậy được, ngày các ngươi đi nhớ nói ta một tiếng, chúng ta tiễn các ngươi.” Điền Thẩm cũng là người thẳng thắn, lập tức rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây