Tề bộ đầu gật đầu, chuyện đã đến mức này, hắn ta cũng không dám ngăn cản.
Khúc đồ tể gào thét như heo bị giết: “Không có, oan uổng quá, ta không phải là gian tế, Tôn gia thực sự đã hứa hôn nàng ta cho ta!”
“Tề bộ đầu, người phải cứu ta…”
Lời hắn ta nói là sự thật, tại sao không ai tin hắn ta?
“Đại nhân, đại nhân chuyện này không liên quan đến bọn ta, bọn ta chỉ nhận tiền của Khúc đồ tể để giúp hắn ta bắt người, bọn ta không phải là gian tế... bọn ta không biết Khúc đồ tể là gian tế, á, nếu bọn ta biết hắn ta là gian tế, dù cho bọn ta cả trăm cái gan bọn ta cũng không dám đến...” Những ác hán đi theo Khúc đồ tể bây giờ cũng ngớ người, gào khóc van xin kêu oan.
“Bặc bặc bặc...” Binh sĩ không chút nương tay mà tát bọn họ, tát mạnh đến mức khiến mặt bọn họ sưng phù cả lên, máu tươi tuôn ra.
Rồi cởi giày của bọn họ ra, nhét chiếc vớ bốc mùi vào miệng của bọn họ.
Các binh sĩ đã bị những lời nói của Tôn Vân làm tức giận, bọn khốn! Bọn họ làm lính, ở bên ngoài giết giặt, vậy mà cái đám chó chết này lại chạy đến nhà của quân gia bị thương diễu võ giương oai, ức hiếp thê tử và con cái của người ta!
Bọn họ không thể không nghĩ đến gia đình và vợ con của mình, khi nghĩ đến việc gia đình và vợ con của mình có thể sẽ chịu sự sỉ nhục như vậy, khi nghĩ đến việc khi nếu như họ trở về nhà sau khi bị thương có thể sẽ phải chịu sự ức như vậy, bọn họ ước gì có thể giết chết bọn chúng ngay lập tức.
Giết gà dọa khỉ.
Nhìn xem còn ai ức hiếp những người làm lính như bọn họ!
Ức hiếp gia quyến của bọn họ!
Đám người Khúc đồ tể bị bịt miệng, tiểu viện trong phút chốc đã trở nên yên tĩnh.
Chương Bách hộ lệnh người lấy đống bạc dưới đất, nói với Tôn Vân: “Đây là bằng chứng, bổn quan phải mang đi!”
Nói xong ông ta lại lấy ra một thỏi bạc từ trong lòng ngực, đưa cho Tôn Vân: “Ngươi giữ lấy số tiền này, để chữa trị cho tướng công của ngươi.”
Khoé mắt của Tôn Vân đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, nàng nhận lấy thỏi bạc và quỳ gối hành lễ: “Đa tạ Bách hộ đại nhân!”
Chương Bách hộ thở dài: “Hãy chăm sóc tốt cho hai đứa con của ngươi!” Lưu lang trung đến báo tin, nói rằng sau khi trải qua chuyện khi nãy, thể trạng của Tưởng Thiệu trở nên kém đi, có lẽ sẽ không sống được lâu nữa.
Tôn Vân khẽ gật đầu, hành lễ tiễn bọn họ rời đi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa