“Nếu như phụ thân của ngươi bị bắt rồi, thì công danh tú tài của ông ta cũng sẽ mất đi!”
“Vì sự khinh suất của một mình ngươi, không thể kéo cả nhà ngươi bồi táng cùng được!” Ham muốn sống còn của Khúc đồ tể bộc phát, vội vàng khuyên ngăn.
Nhưng mà, Tôn Vân lại đáp lời hắn ta bằng một nhát kiếm nữa.
Chủy thủ đổi hướng đâm vào vai còn lại.
Điều này đã dọa sợ đám nha dịch.
Khúc đồ tể lại đau đến gào khóc.
“Cút!” Tôn Vân hét lên một chữ!
Nhìn thấy đám nha dịch vẫn đứng ngây ra chưa rời đi, Tôn Vân nhếch môi, giơ cao cây chủy thủ đầm đìa máu.
Lần này Khúc đồ tể thật sự sợ rồi, ả đàn bà này điên rồi!
Nhất định là điên rồi!
Kể cả quan sai cũng không sợ, cả nhà mẹ đẻ cũng không quan tâm, ả ta không phải điên rồi thì còn là gì nữa!
Một mùi nước tiểu trộn với một mùi lạ nhanh chóng lan ra khắp tiểu viện, con người cao lớn thô kệch, khuôn mặt dữ tợn của Khúc đồ tể bị dọa đến nổi vãi cả ra quần.
Hai nha dịch đứng gần nhất theo bản năng mà bịt mũi lại, lùi về sau vài bước, thật hôi!
Đám người này uy hiếp Tôn Vân: “Ngươi đừng làm càn!”
“Ngươi biết hắn ta là ai không?”
“Hắn ta là ca ca ruột của Khúc di nương!”
“Nếu như Khúc ca có mệnh hệ gì, cả nhà các ngươi cũng đừng mong sống tốt nữa!”
“Hối hận…”
Tôn Vân tiếp tục dùng chủy thủ đang dính máu vỗ vỗ vào mặt của Khúc đồ tể, mỉa mai nói: “Ngươi xem kìa, bọn họ muốn ngươi chết đó!”
Nói xong, nàng nhìn về phía đám nha dịch: “Các ngươi cũng đừng quay đầu nữa, bây giờ còn nói thêm một chữ nào nữa, thì ta sẽ tiễn hắn đi gặp Diêm Vương!”
Lần này, đám nha dịch đều câm cả rồi.
Không ai dám tiếp tục làm ồn.
Tôn Vân không hề lo cho vết thương của Khúc đồ tể, khi nàng đâm vào đều tránh các động mạch chủ, cho nên máu trên người hắn ta đủ để chảy rất lâu!
Nàng không thả Khúc đồ tể, điều này khiến người khác cảm thấy Tôn Vân muốn đi đến chỗ chết cùng với Khúc đồ tể.
Nha dịch cầm đầu cảm thấy chuyện chẳng lành, nên đã ra hiệu với người bên ngoài viện.
Bọn họ cũng không phải không có chuẩn bị.
Có hai người đã đem theo cung tên đến.
Tay cung thủ nhận được tín hiệu, ngay lập tức hành động. Bọn họ một người trèo lên nóc nhà đối diện, một người bò lên nóc nhà kế bên. Cả hai rút tên chuẩn bị bắn, đầu mũi tên nhắm chuẩn vào đầu của Tôn Vân, chỉ đợi người cầm đầu ra hiệu lệnh, bọn họ sẽ buông dây cung, trực tiếp lấy mạng của Tôn Vân.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa