Đều là bị ép buộc.
Bị ép đến mức tuyệt vọng.
Tôn Vân vừa dứt lời, Khúc đồ tể không còn dám nói đông nói tây nữa, nhanh chóng cho người đến nhà hắn ta để lấy ngân lượng đi báo tin.
Lúc này, nhóm người Lưu lang trung và Cẩu Oa Tử đi ra, Lưu lang trung nhìn thấy Tôn Vân làm cục diện trở nên như vậy, thầm lắc đầu.
Ông ấy không nhịn được, bước lên phía trước nhắc nhở: “Ngươi vẫn còn hai đứa con đấy!” Ép Khúc đồ tể quá mức thì sau này cả nhà này làm sao chịu được việc người ta đến báo thù?
Nữ nhân này quá kích động rồi, thật không hiểu chuyện!
Tôn Vân cười khổ với Lưu lang trung: “Người xem, bây giờ ta tha cho hắn ta, thì hắn ta có thể tha cho một nhà bốn người chúng ta sao?”
Lưu lang trung nghẹn lời.
Chuyện làm ầm ĩ đến mức này quả thực là không nên.
Khúc đồ tể vội vàng nói chen vào: “Tha cho ta đi, tha cho ta đi, cô nãi nãi, ta không dám đến gây sự với ngươi nữa!”
Nhưng lời hắn ta nói không thể xem là thật, tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ, mọi người thay nhau thở dài.
Nếu như không phải là Tôn Vân, Tưởng Thiệu và hai đứa nhỏ đâu cần phải chịu cái tội này, làm gì mà gặp phải cái tai hoạ như thế này?
Cẩu Oa Tử nhìn Tôn Vân với ánh mắt căm hận, ước gì có thể xé xác nàng ra.
Nhưng Tôn Vân giống như không cảm nhận được vậy, nàng mời Lưu lang trung đến gần hơn một chút, nhỏ tiếng nói vài câu với Lưu lang trung, Lưu lang trung nhìn chằm chằm Tôn Vân, sau đó đã kéo Cẩu Oa Tử đi.
Chẳng qua bao lâu, người của Khúc đồ tể đã mang ngân lượng đến, người của hắn ta cố ý mở túi vải ra trước mặt mọi người.
Một cái túi vải bố, mở ra toàn là những nén bạc trắng lóa.
Một nén bạc mười lượng, tổng cộng có hai mươi cái.
Khiến ánh mắt của những láng giềng lập tức phát sáng, ánh mắt ước gì có thể dính chặt lên ngân lượng.
Khi người đó đến đặt ngân lượng ở dưới chân của Tôn Vân, đã ra hiệu với Khúc đồ tể.
Lúc này, trong lòng Khúc đồ tể đã đưa ra một quyết định lớn.
Người của hắn ta cũng không ngốc, khi đi lấy ngân lượng đồng thời nhất định cũng đã đi báo tin cho muội muội hắn ta, đoán chừng lúc này, người của huyện nha chắc cũng đã sắp đến rồi!
Trong lòng Khúc đồ tể nghĩ tới cảnh tưởng một khi quan sai vừa đến sẽ lập tức bao vây xung quanh, bắt hết cả nhà này lại, trong lòng nảy ra cảm giác vui sướng, sự đau đớn của những vết thương trên người hình như cũng đã ít đi phần nào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa