Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Chương 33: Hung dữ 2

Chương Trước Chương Tiếp

Hai tên nam nhân cường tráng đang chơi đùa với đứa nhỏ kia hình như bị Tôn Vân làm cho kinh ngạc, bọn họ cầm lấy đứa nhỏ không nhúc nhích.

“Mẹ kiếp, mau thả ra đi!” Bởi vì hai tên độc ác kia thất thần không phản ứng nên Tôn Vân tăng thêm lực trong tay, vết thương trên cổ Khúc đồ tể càng sâu, máu chảy càng dữ dội.

Khúc đồ tể sợ tới mức hồn bay phách lạc, vội vàng tức giận rống lên.

“Ờ ờ...” Hai người vội vàng đặt đứa bé trong tay xuống đất, hai đứa bé lập tức nhào tới trên người Tưởng Thiệu, run rẩy khóc: “Phụ thân…”

“Phụ thân…”

Tiếng khóc khàn khàn có thể làm tan nát trái tim người ta.

Tay Tôn Vân không khỏi lại siết chặt lại, Khúc đồ tể đau đớn đến mức gào khóc kêu to: “Vân Nương, ngươi đừng xúc động, nhìn xem, bọn nhỏ cũng được thả ra rồi, ngươi cũng nên thả ta đi?”

Dục Ca Nhi nằm ghé vào trên người phụ thân mình, quay đầu lại nhìn Tôn Vân và Khúc đồ tể, trong đôi mắt giàn giụa nước mắt tràn đầy cảm xúc khác thường.

Xu Nhi cũng thỉnh thoảng liếc nhìn Tôn Vân một cái, cô bé không to gan bằng ca ca mình, nhìn thấy máu vẫn có hơi sợ hãi.

Nhưng nghĩ rằng những người đổ máu chính là người xấu thì lại kiên cường khích lệ bản thân đến gặp mẫu thân, mẫu thân thật lợi hại, dám giết người xấu, cũng lợi hại như phụ thân!

“Thả ngươi đi?” Tôn Vân nhìn Tưởng Thiệu và hai đứa con đang nằm trên người hắn ta, nàng hoàn toàn không nén được lửa giận trong người.

“Thả Cẩu Oa Tử ra trước!” Ánh mắt của nàng liếc nhìn Cẩu Oa Tử, lúc này không cần Khúc đồ tể mở miệng, hai tên độc ác đang khống chế Cẩu Oa Tử vội vàng buông tay.

Cẩu Oa Tử lấy lại được tự do vội vàng chạy đến bên cạnh Tưởng Thiệu, Tôn Vân nói với hắn ta: “Làm phiền ngươi ôm Tưởng Thiệu vào trong phòng, cũng mang hai đứa nhỏ vào nhà!” Nàng nói xong, Lưu Lang Trung trong đám người cũng đi tới giúp Cẩu Oa Tử đỡ Tưởng Thiệu một tay, đám người Điền Thẩm và Trương bà bà cũng tới giúp ôm Ca Nhi và Xu Nhi.

Lúc mọi người đi ngang qua Tôn Vân, họ đều nhìn nàng bằng ánh mắt kì lạ.

“Bây giờ, bây giờ ngươi nên thả ta ra đi!” Khúc đồ tể đau đến toát mồ hôi lạnh, khuôn mặt vốn đã đầy thịt càng thêm vặn vẹo.

Đùi đang chảy máu, cánh tay cũng đang chảy máu, trên cổ còn có một con dao kề ngang khiến cho Khúc đồ tể không thể không ăn nói khép nép.

Trong lòng hắn ta nghĩ đợi qua được lần này thì để xem hắn xử lý con chó cái hôi hám này như thế nào!

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)