“Vị nương tử này, người đến đây để mua gì ạ?”
“Ở đây chúng tôi có mọi loại áo may sẵn gồm trang phục cưỡi ngựa, áo choàng tay rộng, áo tay hẹp,váy thẳng, áo choàng bông, váy mặt ngựa, áo giáp... Chỉ cần người có thể gọi tên nó thì chúng tôi đều có!”
Tôn Vân cười hỏi: “Có giày cho trẻ con không?”
“Có có! Trẻ con bao nhiêu tuổi mang ạ?” Phục vụ vội vàng hỏi, vô cùng ân cần.
Tôn Vân nói mấy đứa nhỏ cỡ bốn tuổi, tiểu nhị lập tức tìm thấy khá nhiều, có cả giày vải nhỏ và giày vải ngàn lớp.
Nàng nghĩ bây giờ là mùa thu, thời tiết sẽ sớm trở lạnh nên Tôn Vân chọn cho cặp song sinh mỗi đứa một đôi giày bông, sau đó lại hỏi tiểu nhị có giày da hay không.
“Có!” Tiểu nhị hết sức vui mừng, giày da đắt lắm!
Bán được hai đôi giày da là nhiệm vụ hôm nay của hắn ta sẽ hoàn thành!
Nhưng Tôn Vân chọn giày thì không dứt khoát như chọn giày bông, nàng thờ ơ nhìn giày nhỏ trong tay, cười hỏi tiểu nhị: “Tiểu ca nhi, ông chủ của các ngươi có ở đây không? Ta có chút chuyện muốn tìm ông ta!”
Dù nói thế nào đi chăng nữa cũng là khách hàng, vả lại đôi giày bông còn chưa trả tiền, tiểu nhị cũng không muốn làm mất lòng khách hàng trước mặt nên vội gật đầu: “Ông chủ của chúng tôi ở đây, người chọn trước đi, tiểu nhân giúp người đi gọi ông chủ.”
Tiểu nhị nhanh chóng nhờ một người khác tiếp đón để đi tìm ông chủ, rất nhanh sau đó ông chủ đã được tiểu nhị gọi ra.
“Người tìm lão phu là có chuyện gì sao?” Ông chủ trắng trẻo mập mạp, tươi cười khả ái, vừa nhìn đã khiến cho người ta nghĩ đến bốn chữ “Hòa khí sinh tài“.
Tôn Vân cũng không do dự, nàng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tới tìm ngươi bàn chuyện làm ăn lớn, không biết có thể mượn một bước nói chuyện hay không?”
Nàng vừa dứt lời, ánh mắt của ông chủ và tiểu nhị nhìn nàng đều có chút sửng sốt.
Tôn Vân cười cười: “Thế nào, coi thường phụ nhân sao? Cho rằng nữ nhân nhà nào cũng sẽ không mang đến cho các ngươi mối làm ăn kiếm nhiều tiền à?”
“Nếu đã như vậy thì thôi đi, gói hai đôi giày bông này lại cho ta, ta sang tiệm khác hỏi lại.”
Ông chủ thấy nàng không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, ăn nói cũng khác với nữ tử bình thường, tuy rằng ăn mặc rất tồi tàn nhưng khí chất cũng rất xuất chúng, giống như các phu nhân quản lý việc nhà có xuất thân từ gia đình giàu có.
Ở Bình Thành này từ trước đến nay đều là nơi lưu đày, xem ra nử tử trước mặt có xuất thân không tệ, là bị người nhà hãm hại nên lưu đày đến đây.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa