Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Chương 27: Hận thù dâng trào 2

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn cũng càng chắc chắn hơn, nữ nhân trước mặt nhất định không phải là nữ nhân kia!

Tôn Vân nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho Tưởng Thiệu, quấn hắn lại bằng ga trải giường rồi ôm hắn trở về đặt lên giường và bôi thuốc cho hắn.

Sau khi uống thuốc xong, nàng thay cho hắn một bộ chăn đệm mà nàng gấp gáp làm vào đêm hôm trước.

“Ngươi lại thay một bộ chăn đệm mới, tiền ở đâu ra vậy?” Tưởng Thiệu nằm trên giường nhìn Tôn Vân bận trước bận sau đột nhiên hỏi.

Tôn Vân đã sớm đề phòng hắn hỏi nên dùng lời hôm trước lừa gạt Điền Thẩm để lừa gạt hắn: “Hôm qua ta đi đến tiệm thêu để kết toán sổ sách nên cũng thay đổi toàn bộ chăn đệm và xiêm y trong nhà.”

“Nếu đã hạ quyết tâm từ nay về sau sẽ có một cuộc sống tốt đẹp với cha con ngươi thì đã đến lúc bỏ đi cái cũ để đón cái mới, ngươi nói xem có đúng hay không?”

Đồ dối trá!

Nói dối không chớp mắt!

Cho dù là kết toán sổ sách với tiệm thêu đi chăng nữa thì nàng cũng sẽ không sẵn lòng mua nhiều chăn đệm mới cùng một lúc như vậy!

Phải biết rằng chăn đệm ở Bình Thành rất đắt!

Phải nói rằng mấy thứ như đồ ăn, quần áo ở Bình Thành này đều rất đắt, ít nhất phải đắt gấp đôi hay thậm chí là gấp đôi so với các vùng Trung Nguyên.

Thông qua lần thăm dò bâng quơ này, Tưởng Thiệu càng thêm chắc chắn nữ tử trước mặt không phải là nữ nhân trước kia.

Nhưng hắn sẽ để mắt tới nàng, sẽ không cho nàng bất kỳ cơ hội nào làm tổn hại đến đứa trẻ!

Hắn, Tưởng Thiệu, có rất nhiều thời gian để lãng phí với nàng!

Tôn Vân cũng không biết mình đã lộ tẩy ở trước mặt Tưởng Thiệu, quả thật cũng không trách nàng, Tưởng Thiệu đã trọng sinh, sau khi sống lại thì vận mệnh của nàng và hai đứa nhỏ cũng không theo quỹ đạo của kiếp trước, chỉ cần Tưởng Thiệu không ngốc là nhất định sẽ thấy nghi ngờ.

Lý luận của nàng có thể lừa gạt được hàng xóm láng giềng, gia đình nguyên chủ chứ không lừa được Tưởng Thiệu.

Nấu cháo xong rồi, cả nhà ăn sáng xong thì Tôn Vân dặn dò hai đứa nhỏ chăm sóc Tưởng Thiệu thật tốt, buộc chặt cửa viện, không phải nàng trở về thì cho dù là ai cũng không được mở cửa.

Hai đứa nhỏ gật đầu đồng ý, lúc này Tôn Vân mới yên tâm ra khỏi cửa.

Nàng đi thẳng tới cửa hàng may mặc, đang có bão cát nên không ai ra phố mua sắm nếu không cần thiết, mấy tiểu nhị trong cửa hàng may mặc đang nhàm chán dựa trên quầy tán gẫu thì thấy có người vén rèm vải ra tiến vào, họ lập tức phấn chấn và tiến đến nghênh đón với vẻ mặt tươi cười.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)