Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Chương 23: Tính toán 1

Chương Trước Chương Tiếp

“Sao có thể làm thế được?”

“Chẳng lẽ phải trả lại sính lễ cho Khúc gia sao?”

Thê tử của lão nhị Tôn Mậu Đức - Liễu thị chần chờ hỏi Hà thị: “Nương, chúng ta có trả lại sính lễ cho Khúc đồ tể không?”

Hỏi xong nàng ta nhìn về phía hai muội muội Tôn Phù và Tôn Dung: “Nếu không trả mà Đại muội cũng không muốn tái giá, mọi người nói xem có khi nào Khúc đồ tể sẽ đến chọn Nhị muội hoặc Tam muội không?”

“Không trả.” Tôn Phù mặt mày ghê gớm, nhẫn tâm nói. Tôn Dung cũng nói thêm: “Trả cái gì mà trả. Mà đại tỷ có lấy hay không cũng không phải do tỷ ấy quyết. Nương, có đúng không nương?” Hà thị chưa mở miệng nói gì thì hai tỷ muội Tôn Phù và Tôn Dung đã nói xong rồi.

Hà thị cười khẩy: “Đúng! Tam Tỷ Nhi nói đúng lắm, có lấy hay không cũng không phải con tiện nhân kia quyết. Hôm nay, lúc về ta đã tìm Tiền nha bà, cứ để cho nó ở đó mấy hôm đã.”

“Sau đó ta cũng đến Khúc gia một chuyến, nói với Khúc đồ tể rằng đã chuẩn bị xong để sáng hôm sau hắn ta đến Tưởng gia đưa con tiện nhân kia đi.”

Tôn Mậu Văn nghe nương nói như vậy thì cầm bát Tôn tú tài múc thêm một bát canh xương nữa: “Cha, cha uống một ngụm canh đã, nếu nương đã nói với muội phu(em rể) rồi thì chuyện này sẽ không xảy ra biến cố gì nữa đâu.” Canh hầm xương này là do Khúc đồ tể cho đấy, chỉ mong đại tỷ gả vào Khúc gia có thể lanh lợi hơn chút, chứ đừng để Khúc đồ tể đánh chết, như vậy thì nhà họ sẽ có thịt ăn mỗi ngày rồi.

Đọc sách rất mất công, mất sức, nếu không ăn ngon thì sao mà chịu được.

“Đúng vậy, cha, thân thể cha yếu đuối, Đại muội chỉ là nhất thời hồ đồ thôi. Sau này nàng ta sẽ hiểu được nỗi khổ của chúng ta.” Lão nhị Tôn Mậu Đức cũng tiếp lời.

“Để cho Đại muội gả cho Khúc đồ tể còn tốt hơn để nàng ta sống với một người bị liệt, một nữ nhân sao mà chống đỡ được một cái nhà chứ. Gả vào Khúc gia không những được ăn no mặc ấm, còn thỉnh thoảng được ăn thịt nữa, hôn sự tốt như vậy đốt đèn lồng cũng khó mà tìm được.”

“Còn hai đứa bé kia, nếu nàng ta đã tái giá thì chúng ở lại Tưởng gia chỉ có thể chờ chết mà thôi, hay là nói luôn với Tiền nha bà, tìm cho bọn chúng một nơi để đi, không thiếu ăn thiếu mặc là được, tốt xấu gì cũng có thể bình an lớn lên. Nếu bọn chúng mệnh tốt gặp được chủ tốt, có khi tương lai lại đổi đời cũng nên. Những điều này, sau này Đại muội sẽ thấu hiểu mà thôi.”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)