Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Chương 20: Tự đánh giá 1

Chương Trước Chương Tiếp

Giống hệt như vết bớt trên người Ca Nhi và Xu Nhi nhà hắn.

Lúc này Tưởng Thiệu đau lòng lắm, nhưng vẫn phải nhịn, đi theo người phủ Thất hoàng tử đến bãi tha ma, lúc đám người đó rời đi thì hắn mới dám chạy lại nhìn kỹ hai đứa bé, toàn thân chúng đầy vết thương, khố rách áo ôm, nhưng trên mặt cũng khá sạch sẽ, hai khuôn mặt giống nhau như đúc, thậm chí hắn có thể nhìn thấy được bóng dáng hồi bé của chúng, cộng thêm vết bớt trên vai...

Tưởng Thiệu phát điên, hắn mua quan tài rồi đem chôn cất hai đứa nhỏ thật tử tế, sau đó, hắn lẻn vào phủ Thất hoàng tử giết chết Thất hoàng tử.

Cuối cùng, hắn chết dưới tràng cung tên phóng tới.

Không ngờ rằng khi mở mắt ra, hắn lại trở về mười mấy năm trước, khi đó bọn nhỏ còn chưa bị bán, nhưng mà hiện giờ hắn vẫn không cảm nhận được gì ở phần thân dưới, hắn vẫn không có năng lực bảo vệ hai đứa nhỏ.

Ánh mắt Tưởng Thiệu oán hận nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mặt, hắn cũng muốn nghe xem nàng có thể nói gì.

Tôn Vân thấy ánh mắt lạnh như băng của Tưởng Thiệu thì thở dài, nói: “Ta biết ngươi hận ta, nhưng mà ngươi có thể nể mặt bọn nhỏ mà sống yên ổn với ta nốt phần đời còn lại được không?”

“Ta sẽ chăm sóc ngươi, chăm sóc thật tốt bọn nhỏ, người một nhà chúng ta về quê sống qua ngày.”

“Ta biết trước kia ta ngu muội, làm sai nhiều điều, nhưng bây giờ ta đã suy nghĩ cẩn thận rồi, có ngươi và hài tử bên cạnh thì mới là nhà...”

Tưởng Thiệu hờ hững nhìn nữ nhân trước mắt, diện mạo, dáng vẻ của nàng rất quen thuộc, nhưng hắn lại cảm thấy thật xa lạ.

Thế mà nàng lại dám nhìn thẳng vào hắn, không trốn tránh. Từ trước đến giờ, chưa bao giờ nữ nhân này dám nhìn thẳng vào mắt hắn, có thể vì nàng đối xử rất tệ với hài tử, cho nên mỗi lần nàng nhìn hắn đều tự mình chột dạ, lúc nào cũng sợ hãi giống như con chim cánh cụt cứ rụt cổ mãi.

Thậm chí mỗi lần nói chuyện với hắn, nàng nói thôi cũng run rẩy.

Khiến hắn cảm thấy không được thoải mái, dần dần, nếu không có chuyện gì thì hắn sẽ không nói chuyện với nàng nữa.

Nhưng nữ nhân trước mắt hắn giờ đây không rụt rè, khép nép như trước, nói chuyện rõ ràng mạch lạc, giống như đổi thành người khác vậy.

Trong lòng Tưởng Thiệu kinh ngạc không thôi, hắn nhìn cái chăn đang đắp, lại nhớ đến tình trạng lúc mình nằm liên miên trên giường ở kiếp trước, trong phòng hôi thối bẩn thỉu, ngay cả tóc hắn cũng bết dính lại.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)