Tôn Vân: “Phí khám là 10 văn tiền, thuốc thì tự mình đến tiệm thuốc bắc để bốc.”
Hoàng Thị kéo mạnh góc áo, cắn môi nói: “Ta không có tiền, ngươi có thể xem xét chúng ta là hàng xóm mà miễn phí khám bệnh cho ta không, dù sao thì ngươi cũng không thiệt thòi.”
Lúc này đã có vài hàng xóm nghe thấy động tĩnh chạy qua xem, Hoàng Thị lùi hai bước ra cửa, để mọi người thấy được bộ dạng bi thảm của nàng ta.
Lại khóc cầu xin Tôn Vân: “Ta cầu xin ngươi mà,ngươi xem,chẳng qua chỉ là việc dễ như dang tay ra, mọi người đều là hàng xóm láng giềng, ta cũng không có lấy thuốc chỗ ngươi, ngươi coi như giúp đỡ một chút được không ……”
“Ta sẽ ghi nhớ lòng tốt của ngươi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây