“Tại hạ thụ giáo, đa tạ Tưởng gia nương tử nhắc nhở.”
Tôn Vân không để ý tới hắn ta, Tề Duệ đứng ở cửa một lúc che mắt lại, nhưng vẫn không đợi được nghe thấy giọng nói của Tôn Vân, hắn ta vừa bước vừa ngoảnh đầu lại rồi tiếc nuối rời đi.
Tưởng Thiệu đang giúp Tôn Vân gọt rau tiến vua, Tôn Vân đang nấu cháo, trong bếp chỉ có hai người bọn họ.
Nước vẫn chưa sôi, Tôn Vân đang ngồi trước bếp thêm củi vào bên trong, ánh lửa phản chiếu trên khuôn mặt nàng, như mờ như tỏ.
Hắn phát hiện ra nữ nhân này quả thực rất xinh đẹp, vẻ đẹp này không chỉ ở vẻ bề ngoài mà còn là sức quyến rũ khó tả từ sâu bên trong toát ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây