Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Chương 14: Đám đông hưng phấn. 2

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng tiệm cầm đồ không theo giá thị trường chứ đừng có nói là mức giá của triều đình, tầm hai lượng vàng trang sức tổng cộng chỉ trả cho nàng mười hai lượng bạc.

Trực tiếp chiếm một nửa giá.

Nhưng Tôn Vân không có cách nào kiếm chuyện với tiệm cầm đồ được, tiệm người ta mở ra buôn bán, không trộm không cắp... Ai bảo ngươi không có tiền làm gì?

Ngươi không có tiền, người sốt ruột muốn có tiền thì phải chịu thiệt.

Tôn Vân cầm mười hai lượng bạc đi mua vài thứ như nồi niêu chén bát, trong nhà đều thiếu mấy món gia cụ này.

Quan trọng là phải mua một chiếc xe kéo.

Con la thì nghĩ cũng đừng nghĩ, ở biên quan, con la rất đắt.

Dù là nàng có thể dùng vàng bạc trang sức trong không gian để đổi lấy con la nhưng thế thì lại quá gây sự chú ý.

Huống hồ mua về còn phải nuôi, ở biên quan lương thực rất quý giá.

Tôn Vân muốn đưa cả gia đình rời khỏi Bình Thành về nông thôn, gió và cát ở đây quá mạnh, không tốt cho sức khỏe của bọn trẻ.

Ngoài ra, những người hàng xóm xung quanh đều quá quen thuộc với nguyên chủ, Tôn Vân không muốn quá thân thiết với họ, sợ lộ bí mật.

Tôn Vân đang kéo xe đẩy về nhà, vừa bước vào cửa, một nắm đấm lớn đã hướng thẳng về phía mặt của nàng.

Nàng nhanh chóng né tránh thì một đống dây thừng rơi lên trên người nàng.

“Đồ nữ nhân ác độc.”

“Ngươi cạo trọc tóc của Tưởng đại ca, còn trói hắn lại là vì lí do gì?”

“Muốn ném hắn và hai đứa nhỏ vào miếu rồi mặc kệ?”

“Như thế thì ngươi có thể tái giá rồi?”

Một nam nhân to lớn với khuôn mặt hổ báo giận dữ chỉ vào nàng mắng mỏ, ánh mắt hung ác đến mức muốn xé nàng ra thành từng mảnh.

Tôn Vân ôm trán giải thích: “Ta trói chàng ấy lại vì sợ chàng ấy gãi những vết loét trên người. Ta cạo hết tóc vì trên đầu họ đều có chấy rận, không loại bỏ được nên phải cạo hết.”

Nam nhân không tin lời nàng nói, chỉ vào lối đi phía sau: “Xe đẩy cũng mang về rồi, ngươi còn ngụy biện?”

“Đại ca của ta còn bại liệt, tay huynh ấy căn bản không thể động.”

“Theo ta thấy, người không tuân thủ nữ tắc như ngươi nên bị dìm xuống ao.”

Dìm xuống ao?

Muốn nàng chết?

Tôn Vân tính tình tốt trong nháy mắt biến mất, nàng chỉ vào cửa nói: “ Ngươi là chó hoang từ đâu tới đây? Chạy tới Tưởng gia của chúng ta sủa bậy? Ngươi cút ra ngoài cho ta.”

Nam nhân mạnh mẽ tức giận giơ nắm đấm định đánh Tôn Vân.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)