Nguyên Bảo thân mật cọ lên chân chủ nhân, trông dáng vẻ dính người kia của nó, người không biết còn cho rằng nó là một con chó có cánh.
“Nguyên Bảo, mang rổ nấm này về, không được tiết lộ hành tung của chúng ta cho đám tiểu bối.”
“Nếu không, sau này sẽ không cho ngươi đi tặng đồ nữa.” Tử Ngọc nhéo cổ Nguyên Bảo, cánh cáo nó.
“Cúc..cu...”
Nguyên Bảo bị bóp cổ, tạm thời chỉ có thể phát ra tiếng chim bồ câu, nó khẽ vỗ cánh ra hiểu đã biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây